1 Tôi không xứng.... Wed Jul 25, 2012 10:02 am
peden
Tôi không xứng....
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Nhưng sự mong chờ viễn vong ấy đã làm tôi mệt mỏi ...
Tôi có là gì của cậu ko ?
Tôi đã nhìu lần muốn đặt câu hỏi này cho cậu
Nhưng rồi lại sợ , tôi sợ phải nhận câu trả lời khó nghe đó..
Tôi thấy buồn và mệt mỏi , tôi tìm đến cậu , vốn dĩ chỉ để nghe ... cậu cười
Những lúc cậu cười , tôi không biết cậu đang buồn hay vui
Chỉ biết là tôi muốn tìm "cái gì đó" trong nụ cười của cậu
Ít ra tôi cũng đã tìm được niềm vui trong những ngày gần như tuyệt vọng!!
Tôi cũng cười ... nhưng trong lòng đôi khi thấy hụt hẫng lắm
Nói chuyện với cậu ...
... hàng giờ tôi cũng ko chán
Tôi là người đặc biệt ?
Cậu nghĩ vậy thật sao !?
Không đâu cậu à.
Tôi chỉ là một con người bình thường thôi
Tôi cũng chỉ là một đứa con trai hậu đậu - ngốc nghếch
Suy nghĩ và hảnh động thì hơi khác người chút
Tôi luôn làm người ta bất ngờ ...
Nhưng ngược lại , hầu như mọi chuyện đến với tôi , tôi đều biết trước hết ...
Tôi biết rằng hạnh phúc sẽ ko thể tồn tại trong tôi
Dù có cũng chỉ trong những phút giây ngắn ngủi
Những ngày gần đây ... cậu là hạnh phúc duy nhất của tôi
Tôi mãn nguyện về điều đó
Những cảm giác ... ko nên tồn tại cũng đã bắt đầu hình thành ...
và tôi biết rằng tôi nên dừng lại
Dừng lại trước khi mọi việc trở nên quá muộn
và dừng lại khi tôi hiểu được ...
với cậu, tôi - sẽ không bao giờ có được vị trí nào , ngoài tình bạn..
Chơi vơi và hụt hẫng biết dường nào khi chờ đợi trong niềm vô vọng ?
Sự lạnh lùng và vô tâm của cậu khiền tôi đau , nhưng lại ko thể ghét cậu
Quá nhiều người cần cậu
Nếu tôi còn chạm vào thì tôi sẽ lại đau thôi
Cái gì cũng có giới hạn của nó , tôi không thể vi phạm luật chơi
Tình cảm thật của cậu chỉ dành cho một người - người cậu yêu
Định mệnh trớ trêu
Tôi là người bất hạnh , nên trong cuộc chơi này tôi đã là người thua cuộc
Kết thúc rồi
Dừng lại đi
Không quá nhiều để gọi là kí ức , nhưng kỉ niệm cũng khó mà nguôi ngoai ...
Luôn cười như thế và h.p cậu nhé...!!!
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Nhưng sự mong chờ viễn vong ấy đã làm tôi mệt mỏi ...
Tôi có là gì của cậu ko ?
Tôi đã nhìu lần muốn đặt câu hỏi này cho cậu
Nhưng rồi lại sợ , tôi sợ phải nhận câu trả lời khó nghe đó..
Tôi thấy buồn và mệt mỏi , tôi tìm đến cậu , vốn dĩ chỉ để nghe ... cậu cười
Những lúc cậu cười , tôi không biết cậu đang buồn hay vui
Chỉ biết là tôi muốn tìm "cái gì đó" trong nụ cười của cậu
Ít ra tôi cũng đã tìm được niềm vui trong những ngày gần như tuyệt vọng!!
Tôi cũng cười ... nhưng trong lòng đôi khi thấy hụt hẫng lắm
Nói chuyện với cậu ...
... hàng giờ tôi cũng ko chán
Tôi là người đặc biệt ?
Cậu nghĩ vậy thật sao !?
Không đâu cậu à.
Tôi chỉ là một con người bình thường thôi
Tôi cũng chỉ là một đứa con trai hậu đậu - ngốc nghếch
Suy nghĩ và hảnh động thì hơi khác người chút
Tôi luôn làm người ta bất ngờ ...
Nhưng ngược lại , hầu như mọi chuyện đến với tôi , tôi đều biết trước hết ...
Tôi biết rằng hạnh phúc sẽ ko thể tồn tại trong tôi
Dù có cũng chỉ trong những phút giây ngắn ngủi
Những ngày gần đây ... cậu là hạnh phúc duy nhất của tôi
Tôi mãn nguyện về điều đó
Những cảm giác ... ko nên tồn tại cũng đã bắt đầu hình thành ...
và tôi biết rằng tôi nên dừng lại
Dừng lại trước khi mọi việc trở nên quá muộn
và dừng lại khi tôi hiểu được ...
với cậu, tôi - sẽ không bao giờ có được vị trí nào , ngoài tình bạn..
Chơi vơi và hụt hẫng biết dường nào khi chờ đợi trong niềm vô vọng ?
Sự lạnh lùng và vô tâm của cậu khiền tôi đau , nhưng lại ko thể ghét cậu
Quá nhiều người cần cậu
Nếu tôi còn chạm vào thì tôi sẽ lại đau thôi
Cái gì cũng có giới hạn của nó , tôi không thể vi phạm luật chơi
Tình cảm thật của cậu chỉ dành cho một người - người cậu yêu
Định mệnh trớ trêu
Tôi là người bất hạnh , nên trong cuộc chơi này tôi đã là người thua cuộc
Kết thúc rồi
Dừng lại đi
Không quá nhiều để gọi là kí ức , nhưng kỉ niệm cũng khó mà nguôi ngoai ...
Luôn cười như thế và h.p cậu nhé...!!!